TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Quà cho vợ

09:22 |

(Truyện tiểu thuyết) - 18+ : Quà cho vợ. Trọn bộ truyện tiểu thuyết, truyện sex 18+ cực dâm.


Truyện sex, truyện người lớn : Quà cho vợ


Lấy nhau đã mười mấy năm, sở thích tình dục cũng hợp rơ nên tụi tôi ân ái rất thoải mái, chia sẻ với nhau những điều mình thích hay không thích mà không e ngại như số đông các cặp, rồi họ cứ để trong bụng, giấu giếm, từ đó sinh ra lục đục này nọ. Trở lại vấn đề, chả là Hạnh có cái mơ màng viễn vông là có được ba đàn ông một lúc ! Tôi thấy cái ý nghĩ "ly kỳ" bạo nên cũng muốn...thử, định thế nào cũng phải tổ chức một cuộc, mà phải nhằm lúc nàng không ngờ tới mới hay. Tụi tôi có một số bạn thân đực rựa và tôi biết nàng có cảm tình đặc biệt với một anh chàng này, chả thế nào không có lúc làm tình với tôi lại không tưởng tượng là "chàng". Gã tên là Danh, cũng là kỹ sư lâu năm trong nhóm tôi làm ở sở. Sở thích của gã lúc rảnh rổi là đi bộ đường dài hay ra biển du thuyền với tụi tôi. Không lớn con lắm nhưng nhờ thể thao nên cũng rắn chắc và khoẻ mạnh, người đô có eo. Hạnh có lần bảo gã cũng có cặp mông ngon lành nữa. Thuộc tuýp hay ở ngoài trời nên gã da ngâm ngâm, đôi tay to mạnh mẽ, tóc húi cua ngắn, mắt đen láy. Gã quả thật là một mẫu đàn ông ra đàn ông, người như phát tỏa ra cái tính nhục dục nam tử. Vậy đó mà gã lại rất kín đáo. Có gì đó bí ẩn thu hút phụ nữ ở gã, mà hình như nam giới cũng bị chứ đừng nói

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ

Một bữa Danh và Tôi đi ra biển du thuyền. Tôi nói cho gã biết cái mộng tưởng con của Hạnh. Thật là ngạc nhiên hết sức khi gã cho hay là gã đã biết chuyện, không những thế mà đã từng bàn bạc với nàng. Lúc đó tôi cũng không dè là cú sóc nhỏ này chỉ là mở màn cho những gì sắp đến. Thấy gã đồng tình tôi càng dễ nói chuyện, đề nghị luôn là một buổi tối nào đó gã đến chơi ăn babikiêu, tắm spa, đem theo một người bạn luôn thể. Tôi cắt nghĩa là muốn cả ba chơi "hội đồng" Hạnh, cho nàng một phen hả hê. Là một người thận trọng gã hỏi lại là có thật tôi muốn vậy không, thấy sao khi thêm hai gã đàn ông nữa leo lên giường của gia chủ. Tôi bảo "Không sao đâu mà, mình chả có ghen đâu." Vẫn chưa yên bụng gã hỏi "Chắc không đó ông, cả đám thân mật đó nghe ?" Tôi bảo "Sure mà." Gã vẫn tiếp "Thiệt không đó, ông thấy sao nếu đàn ông rờ nhau, êndoi lẫn nhau không thua gì êndoi cô Hạnh nhà ta." Quá tay, quá tay, đó là cú sóc thứ hai. Ngẫm nghĩ một chút thấy...chắc không sao tôi bảo "Hề, tôi thấy okay thôi. Tụi mình chỉ muốn have fun, ông thấy hứng thú thì tùy ông đó Danh." Tôi xin nói rõ là tôi không có đồng tính gì, trước giờ chỉ thích...khác tính. Nhưng mẫu chuyện bàn làm tôi cũng hơi nóng mặt, nghĩ đến cuộc gặp gỡ cả đám với Hạnh, có tiết mục phụ coi bộ cũng rất kỳ thú.
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ

Một tuần sau đó tất cả được bật đèn xanh, Hạnh và tôi mời Danh và người bạn tới chơi tối, coi thể thao trên tivi rồi làm một chầu thịt nướng ngoài trời cạnh hồ bơi và hồ spa nước nóng. Suốt mùa hè đây cũng là tiết mục hội họp thường của tụi tôi nhưng đây là lần đầu tiên có người bạn của Danh. Cũng vì thế Hạnh chu đáo lo đồ ăn thức uống. Nàng vẫn chưa biết kế hoạch của tôi còn tôi thì rất hứng thú chờ vài giờ nữa xem sự việc sẽ đến với nàng. Tôi cũng hơi hồi hộp.

Khoảng 7g tối thì Danh đến với bạn là Định. Định thì ra cũng là một kỹ sư nữa và cũng là một tay thể tháo có hạng, từng tham dự cuộc thi thể thao ba môn phối hợp Thiết Nhân, người mình đồng da sắt cái gì đó. Dù gã mặc áo rộng phình và quần jeans tôi cũng có thể thấy gã này là một phiến đá cơ bắp rắn chắc. Gã cao 15 phân hơn cả hai Danh và tôi, vai ngang như một tòa nhà ! Tóc dài, hàm vuông, gã trông như một tượng thần Hy Lạp. Tôi đoán ắt bụng gã chắc cũng có 6 cục và không khỏi thắc mắc vốn liếng của gã có dư đầy cũng như mấy cái tượng trên thềm tam cấp trước bảo tàng tụi tôi đã từng viếng qua không. Tôi nghĩ rồi cũng sắp được biết thôi.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ

Buổi tối trôi qua tốt đẹp khi tụi tôi tán gẫu, ăn uống tự nhiên trong bầu không khí nới lỏng. Cuối cùng tôi đề nghị cả đám lui về ngồi trong hồ spa nước nóng với rượu vang cầm theo. Hạnh nói ý kiến hay thế là te te nắm cánh tay Định dẫn đường cả đám xuống hồ spa. Nơi đây là một nơi đáng yêu trong vườn nhà tụi tôi, chung quanh bao bọc bởi những lùm dương xỉ và cây cối nhỏ nên hoàn toàn kín đáo, chỉ ngó lên thì thấy bầu trời mà trời đêm đó rất đẹp, đầy sao và có trăng lưỡi liềm bán nguyệt. Phong cảnh thật hữu tình. Định cười phản đối với Hạnh là gã không có đồ tắm để mặc. Nàng bảo "Vậy thì tụi mình...tắm truồng đi... Hihi...hay là anh Định mắc cở, sợ tụi này thấy thân người anh ?" Ôi chao, đó là cú sóc thứ ba. Chưa bao giờ nghe thấy Hạnh nói năng thẳng thừng như vậy trước đây, nhất là đối với một người mới biết chưa đầy mấy tiếng đồng hồ. Tôi còn đứng đó sững sờ thì nàng đã trút bỏ quần áo, đã nhảy vào hồ nước nóng trong nháy mắt, với Danh liền theo gót, để lại sau Định và tôi. Khi tôi trút bỏ quần áo và leo vào hồ thì hai người huýt sáo và reo hò. Tôi quay lại thì thấy Định đang đứng sừng sững trên mép hồ ngay sau tôi. Lúc đó mặt tôi chỉ cách dương vật của gã trong gang tấc, nó thật bự và dũng mãnh làm chính tôi cũng phải há hốc nhìn nó trân tráo. Thật, có bao giờ gần sát đàn ông khác đến thế làm tôi đứng yên một chỗ đó cho tới khi Hạnh kéo tôi từ đàng sau, lôi tôi vào vòng tay của nàng, ghì người chồng yêu dấu của nàng vào bộ ngực mỹ miều đó. Tôi nghĩ "đây rồi, tiết mục đêm nay đang mở màn, cho em mộng tưởng thành thật đây em cưng à..."

Tụi tôi bây giờ cả đám trần truồng nhưng ấm áp với rượu vang và hơi nước nóng tỏa mờ. Không tránh khỏi, cuộc nói chuyện giữa bốn người trở nên dâm dục khi ba gã đàn ông xoay quanh một ả đàn bà, âu yếm với nàng. Nàng khoái tỉ khi có tới ba người săn đón. Sau một lúc cuộc chuyện trò tán tỉnh cũng chìm xuống nước, Hạnh bắt đầu táy máy tay nàng lên người chồng dưới làn nước khi tụi tôi sít lại gần nhau hơn. Những ngón tay thon rờ nhè nhẹ vòng vòng trên ngực trên bụng làm tôi nóng lòng muốn chộp lấy chúng lôi tay xuống nơi tôi đang cứng như đá, muốn nàng rờ nơi đang cần rờ ! Nhanh lẹ, Danh và Định dời ra phía sau lưng Hạnh bắt đầu mơn trớn lưng và cổ nàng. Tay của hai gã làm như có luồng điện chạy thấu người nàng, sự rờ rẫm của nàng trở nên cuống quít, khao khát ! Đột nhiên nàng rốt cuộc đã nắm lấy tôi, bóp tôi, mát xa tôi, lôi kéo tôi về phía nàng. Hai đầu nhũ hoa nàng chỉa cứng cạ vào tôi khi người nàng run lên, tôi đã đút mấy ngón tay vào nàng thám hiểm nơi đó. Hạnh trẹo người xoay sang Danh bắt đầu thám hiểm người gã trong khi tôi mơn trớn vú nàng với chiếc lưỡi đồng thời mấy ngón tay thọc vào sâu hơn, khều vuốt thành vách gợn sóng da trơn của âm đạo nàng. Hạnh khẽ cười khúc khích nói "Quái, cái gì em bắt được đây này, hình như anh Danh vui gặp được em phải không hở anh ?" Đoạn tiếp "Còn anh sao, Định ? Ối giời, vâng... cái đó của anh thì không còn ngờ gì, heehee... Bây giờ em thật sự có ba người đàn ông rồi..."

Hạnh uốn cong lưng, chân tự động mở ra, mở rộng ra. Ba tụi tôi rờ mó, hôn, liếm nàng khắp người, thay kệ nàng rùng mình, nhột nhạt toàn thân, miệng lắp bắp. "Đụ em đi," nàng bảo, ghì lấy mặt chồng xuống gương mặt đắm đuối của nàng, "đụ em mạnh đi anh." Rồi với tiếng gầm gừ trong cuống họng "Tất cả mấy anh, thịt em đi ! Ngay bây giờ !"

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ

Hạnh vẫn ghì lấy mặt tôi như trong gọng kìm, mông nàng sàng sảy sàng sảy trên đùi Danh. Gã di chuyển lên bậc tam cấp ngồi cao hơn một chút và tôi có thể thấy gã cũng đã cứng như đá như tôi nghĩ đến vợ mình đang nài khẩn, sắp bị bề hội đồng. Con cu đen nổi gân của gã trơn lướt trượt trên đít Hạnh, tìm kiếm lối vô, lồng lộn như dã thú. Đột nhiên vợ tôi khựng lại, mắt nàng mở toang, Danh đã trúng đích. Mất vài giây Hạnh bất động tại chỗ nhưng rồi nàng rú lên trong thống khoái, rướn cong lưng khi Danh tiếp tục nắc thấu, trôn cu gã sâu trong thịt ấm mềm. Thật ngoạn mục thấy vợ tôi ngồi trên cọc xiên vào lỗ đít, vặn xoay trên con cu bự đó, lưng cong ưỡn gồng mình vì vừa đau vừa quá sung sướng. Lúc chơi vợ thì thường có bao giờ mục kích được cu mình đút vào chỗ khít khao bao giờ. Bây giờ cảnh tượng chành bành trước mắt. Tôi chịu hết nỗi rồi, phải "chiếm" nàng mới được. Với tư thế đó thì quả là nàng đang ngồi chành bành, tôi nghĩ "em cưng dâm phụ của anh còn muốn hơn thì anh sẽ cho em hơn này, cho em biết tay." Tôi kê đầu cu của tôi ngay lồn nàng, thấy nàng khẽ run lên chờ đợi thêm một kẻ xâm chiếm. Nàng ngồi lên ngồi xuống trên cọc của gã Danh, tôi cũng lường theo nhịp tiết rướn người lên xuống, giữ đầu cu đang thoi thóp cắm vào chỉ vừa qua ngưỡng cửa động. Nàng tiếp tục nhịp nhàng lên xuống, lấy trớn. Đoạn đến phiên tôi thở hổn hển khi nàng xua lồn mạnh xuống làm cu tôi phập sâu vào nàng trong khi tay Danh kiềm hông nàng lại không cho nàng vùng vẫy trỗi dậy. Bây giờ cả hai tôi và Danh đã thọc tọt vào sâu trong lồn, đít ấm mềm của nàng làm nàng run bắn lên từng cơn sướng khoái vô cùng. Không, không ấm mà phải nói lồn nàng đang nóng bỏng. Quá tay, bình thường chơi vợ thấy lồn nàng rất khít khao, không dè hôm nay có thể nhét vô hai cu một lúc mà chỉ cách nhau một lớp thịt da mỏng ! Hơn nữa, lần đầu tiên có cảm giác ly kỳ, chọc lồn vợ đã sướng còn thêm cái sướng cạ vào cu của "kẻ lạ" cũng đang chọc chĩa đâm thọc mạnh bạo vào sát vách bên kia cái trước giờ tôi vẫn nghĩ là của riêng. Bây giờ hai cu ép vào nhau trong khi bên trên thì hai gã đàn ông đang kẹp vào giữa một người đàn bà đang run rẩy xác thịt. Tôi nghĩ "Em muốn thì tụi anh bề hội đồng em đây." Hự...hự...á...á...

Tôi cúi xuống liếm và cắn cắn nhũ hoa vợ, nàng ngã đầu ra sau và cong lưng trong sướng khoái. Đó đã ra dấu cho Định, gã đã leo ra khỏi hồ spa từ lúc nào, quỳ nơi mép hồ, nơi đầu Hạnh ngã ra gối lên sàng cái deck. Gã ghì đầu nàng hôn lên môi, nàng hé miệng cởi mở, thấy thế gã nút lưỡi nàng say sưa. Rồi gã dứt ra lần hôn xuống cổ nàng, rồi tranh bú vú nàng với tôi. Ôi, hai gò ngực rực rỡ của người vợ yêu đang ưỡn lên lồ lộ cho kẻ khác tranh nếm. Lại thêm một cảm giác ly kỳ khi có một mặt lạ song song với mặt mình liếm, gặm nhấm Hạnh cưng của tôi. Rồi còn kỳ cục hơn nữa khi gã chuyển sang liếm tranh cùng một bầu vú đầy khêu gợi với tôi. Nàng rên rỉ lớn hơn thúc đẩy tụi tôi càng...ngấu nghiến. Rồi hai gã cuối cùng cũng chia nhau một núm vú sưng mỹ lệ, núm vú ướt, vừa hôn vừa cắn khẽ. Rồi lưỡi của hai gã đàn ông cũng chạm vào nhau, hơi thở của Định hà lên mặt tôi. Có lẽ cảnh này cũng làm Hạnh kích thích dữ.

Trong khi Định dời mặt xuống người Hạnh để đạt tới vú nàng gã đã tản rộng hai đầu gối bây giờ chúng đã kẹp hai bên đầu nàng, "giới thiệu" cái thành viên khổng lồ của gã bây giờ đã cứng như đá cụi. Cái đầu cu đỏ tía nhểu ra chất nhờn tinh anh của gã. Chỉ mới vừa há hốc kính sợ thì gã đã chiếm đoạt nàng, nong miệng nàng ra với cái của quý của gã, cho nàng nếm cái mùi nồng nồng đó. Mắt nàng trợn lên khi gã "tuột" vào miệng nàng, hai hòn bi của gã tưng tưng ngay trước mắt thật to lớn, với mỗi cú thúc.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quà cho vợ

Hạnh bây giờ thật đã bị xiên từ trên xuống dưới và nàng biết là ba gã đàn ông sẽ không buông tha nàng cho tới khi họ đong đổ đầy vào người nàng tinh dịch nóng hổi. Nàng sướng quá, ra không biết bao nhiêu lần trong khi ba thân đàn ông dọng nàng hùng hục. Có lẽ lúc đó tụi tôi là một khối thịt da nóng hổi, còn nóng hơn nước hồ đang đun. Tiếng rên la của nàng càng làm ba người đàn ông điên tiết, muốn tung nỗ. Cuối cùng, nó thật xảy ra. Aaahhhrrr... Cả ba đàn ông rướn cứng người, không còn kiềm được dục tình cho một người đàn bà đang run bắn, người nàng nóng bỏng, khêu gợi, giãy đành đạch. Không hẹn nàng cũng ú ớ rú lên, tôi thấy cổ nàng căng cả mạch máu, khi cả bốn người cũng nỗ tung ! Định bơm nguyên chuyến tải tinh khí vào miệng nàng, tinh khí trào ra lai láng trong khi miệng nàng vẫn còn căng với con cu nầng nẫng. Danh động viên thúc một cái vào tuốt trong hậu môn vợ tôi bắn tinh nóng. Còn tôi thì tống thành viên thoi thóp của mình vào lút cán, banh nàng ra càng dữ hơn bắn tinh xối xả. Bộ bốn như từ trên trời rớt xuống, không buồn cử động, chờ hạ nhiệt, cái dư âm thịt da rờ mó, mùi vị mồ hôi trộn lẫn tinh dịch, hơi nước bốc khói. Thật là ngất ngây...

Cuối cùng tụi tôi cũng nhúc nhích, Định leo vào hồ nước nóng trước vì bây giờ lại cảm thấy hơi lạnh. Không lạnh cũng uổn vì gã giờ nãy lưng cong ngoài hồ lao lực, sau đó cũng quỵ tại chỗ trên sàng. Trong khi đó tụi tôi cũng muốn chìm xuống hồ nếu không phải nhờ Danh ngồi dưới Hạnh đỡ hết cả đám. Định xít lại gần và thế là tụi tôi lại tiếp tục ve vuốt nàng. Sau vài hồi và vài nhấp rượu vang cho ấm, nàng lại bắt đầu vuốt ve tôi, thấy tôi cũng cương cứng nữa, muốn chiếm lấy nàng nữa. Nàng ghì mặt tôi xuống sát mặt nàng, trong một giòng khàn khàn quyến rũ thì thầm "Em muốn nữa..." Nàng hôn tôi say đắm, đưa lưỡi sang miệng tôi cho tôi nút. Tôi nút lấy nút để chiếc lưỡi ngọt ngào của vợ. Nàng đẩy tôi ra rồi ngồi xít qua bên, trên bật tam cấp hồ nước cao nhất, ưỡn lưng cong lên, đưa lồn trước mặt tôi, rên siết trước khi nắm tóc dí đầu tôi xuống. Tôi biết vợ muốn gì. Tôi áp miệng chụp lên hủ mật ong của nàng, lè lưỡi vào liếm bú cho tới khi chân nàng banh ra nãy giờ cứng đơ, cong quặp ở bàn chân. Lúc đó tôi chẳng màng đến sự tình là có mùi vị của hai gã đàn ông kia trong miệng và trong lồn nàng. Thật ra, tinh khí trộn lẫn với dâm thủy của vợ trở nên một thứ nước ngọt ngào, uống nhiều thì chắc hơi "heady", có thể làm say xỉn. Mà có lẽ tôi xỉn thật, vì bú lồn nàng ngây ngây, tôi bất chợt đút một ngón tay vào lỗ đít nàng, nó vẫn còn trơn mềm sau khi bị hành hạ bởi cu gã Danh. Nàng rú lên sướng quá, có lẽ vì dư âm cú đụ của Danh, bây giờ nàng vẫn còn nhớ, bị động...kinh ! Nàng đẩy đầu tôi ra khỏi mu lồn, lôi tôi lên, ngây dại bảo tôi "Đụ em như Danh đụ em đi anh !..." Tôi hối hả gãy gập chân nàng lên ép vào người, cho mông với đít nàng ưỡn lên cao. Hự, tôi và vợ hổn hển khi tôi tống cu vào đít nàng cái ót, còn trơn nên nó đâm tuốt vào lút cán dễ dàng, nàng không đau, chỉ rên la sướng khoái. Trời đất, cái cảm giác đít bao cu nó thật khít khao và trơn mềm. Hự, hự... Tôi hăng tiết nắc mạnh đít vợ, cái cao trào nóng đang ào ào phủ xuống hai vợ chồng. Nhìn thấy vợ tóc tai xõa rũ, ướt nước, mồ hôi bệt vào mắt vào má thật là kích dâm. Vừa lúc nàng rú lên kịch sướng thì tôi cũng bắn tinh xối xả vào sâu trong đít vợ. Hai vợ chồng lại như trên trời rớt xuống trước hai cặp mắt của hai gã đàn ông kia, mà hình như hai gã cũng bị phân tâm bởi vì thấy hai gã đang xít lại gần nhau, tiết mục phụ, tôi hổng thấy ly kỳ nữa. Thân thể tụi tôi rã rời, chất ngất, vẫn còn run đành đạch khẽ, khi cơ lỗ đít nàng bóp chặt lấy cu chồng, không cho vội đào tẩu...

Sau buổi tối truy hoan đó Hạnh thố lộ với tôi là nàng thấy Danh với Định thì cũng muốn thử...của lạ. Nhưng nàng cười âu yếm bảo chơi chồng nàng vẫn thích hơn. Tôi hỏi tại sao. Nàng bảo tại quen rồi, quen hơi chồng rồi, nó "comfy" hơn. Tôi làm bộ hỏi trại đi "Cơm phì là cơm gì vậy em ?" Nàng lụi yêu tôi một đấm vào eo. Nàng cười tình bảo "Em còn thích của lạ nữa huống chi..." Bỏ lững tí xíu. Đoạn nàng tinh quái bảo "Để mai mốt em kêu mấy nhỏ bạn đến cho anh chơi, chịu hông ?" Đến phiên tôi há hốc miệng. Đó là cú sóc thứ tư.

Read more…

Quỳnh Hoa

09:20 |

(Truyện tiểu thuyết) - 18+ : Quỳnh Hoa. Trọn bộ truyện tiểu thuyết, truyện sex 18+ cực dâm.


Truyện sex, truyện người lớn : Quỳnh Hoa


Nhìn vào mặt nàng họ cứ ngỡ như mình bị ngụp lặn trong hồ thu huyền bí. Thân hình nàng thật là quyến rũ trong bộ áo dài trắng tinh khôi. Bộ ngực căng tròn với phần thit hồng ló ra khỏi áo ngực ẩn hiện dưới lớp áo dài mỏng đã làm cho các đấng mày râu phải nhỏ giải thèm thương và các bạn phái nữ phải ghanh tỵ. Cái eo của nàng thon nhỏ càng làm tăng thêm nét đầy đặn của hai bờ mông tròn trịa cong cong trong lớp quần trắng. Ôi cặp giò thon dài, nhìn xuyên qua lớp quần trắng sao mà khiêu gợi quá đi thôi.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quỳnh Hoa

Quỳnh Hoa biết mình đẹp và quyến rủ, nhưng nàng không bao giờ kiêu ngạo mà rất là hoà đồng với các bạn cho nên ai cũng yêu mến nàng. Bên cạnh nét đẹp hồn nhiên đầy quyến rủ do thì Quỳnh Hoa lại hơi kém thông minh nhưng laị rất đa tình và lẵng lơ. Sách vở ở trường thì nàng rất làm biếng đọc nhưng những truyện dâm thì nàng luôn thu thập tìm kiếm và không bao giờ bỏ xót cuốn truyện chép tay nào được phổ biến trong trường. Ba nàng lại là một thuỷ thủ tàu viễn dương nên gia đình nàng thường có đầy đủ những đồ chơi phim ảnh của ngoai quốc. Nàng hầu như thuộc nằm lòng 36 kiểu ái ân. Hầu như đêm nào nàng cũng phải tự mình thủ dâm cho hạ hoả cơn dục vong cuồn cuộn trong cơ thể.

Quỳnh Hoa thường hay nhờ các bạn trai giúp nàng làm bài tập về nhà. Và để đền đáp ơn họ thỉnh thoảng nàng thường mời họ về nhà và cố ý ăn mặc hở hang để cho họ được chiêm ngưỡng một chút cơ thể mỹ miều của nàng. Và thỉnh thoảng nàng thường hay cố ý cọ bộ ngực no tròn của nàng vào họ.

Các đấng mày râu trong lớp thường tranh nhau giúp đỡ cho nàng về những môn mà nàng yếu kém để mong được hưởng một chút ân huệ nàng ban cho. Trong lớp Hoàng Nam là lớp phó học tập và anh ta la người học giỏi nhất lớp. Hoàng Nam vừa đẹp trai với cái nét đẹp của một quân tử.
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quỳnh Hoa
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quỳnh Hoa

 Bản thân chàng thật sự là một quân tử rất đàng hoàng đứng đắn. Hoàng Nam thường giúp đỡ Quỳnh Hoa nhưng không bao giờ chàng dám ghé lại nhà nàng vì chàng đã nghe nhiều người kể lai sự đền đáp của Quỳnh Hoa đối với họ. Đã nhiều lần mời mọc nhưng Hoàng Nam không đến, điều đó làm cho Quỳnh Hoa rất buồn và nàng đã rắp tâm chiếm hữu trái tim và thân xác Hoàng Nam. Biết là Hoàng Nam sẽ không về nhà mình nên vào một dịp có bài kiểm tra toán sắp đến nàng nhờ Hoàng Nam ở lai giúp cho nàng ôn bài ngay tại trong lớp sau giờ học . Đúng 5 giờ chiều thì tiếng chuông tan học vàng lên và tất cả các hoc sinh đã vui mừng gom góp đồ ra về vì đã trải qua một ngày học mệt mỏi và còn phải về lo ôn bài cho bài thi ngày hôm saụ Trong lớp chỉ còn lại mình Quỳnh Hoa và Hoàng Nam.

Quỳnh Hoa vén mái tóc dài óng mượt của mình qua một bên để tăng thêm nét đẹp quyến rủ hơi e lệ cuả nàng. Nàng ngước mắt nhìn Hoàng Nam như mời goị Hoàng Nam bước qua bên bàn Quỳnh Hoa với cuốn sách hình học trong tay. Chàng bắt đầu giảng giải cho nàng nghe những gì nàng không hiểụ Quỳnh Hoa làm bộ chăm chú lắng nghe và ghi chép lại những gì Hoàng Nam nói để trấn an chàng và càng làm cho chàng hăng say hơn trong việc giảng bài cho nàng. Hoc được một lúc thì Quỳnh Hoa lấy trong hộc tủ ra một thanh chocolate và mời Hoàng Nam ăn. Nàng nói là Ba nàng mới về hôm qua và mang cho nàng rất nhiều kẹo và nàng muốn mời chàng ăn lấy thảo. Hoàng Nam là một học sinh nghèo, chàng chưa bao giờ biết được mùi vị của chocolate là gì. Chàng rất vui khi đón nhận thanh kẹo mà nàng cho và bóc ra ăn. Ôi mùi vị nó ngon ngọt làm sao... ăn tới đâu thì Hoàng Nam thấy lâng lâng tới đó, cơ thể giờ đây bỗng nhiên nóng ran lên vì một sự đòi hỏi cao độ.

Quỳnh Hoa vừa cắn một miếng chocolate và miếng chocolate chưa kịp vào miệng thì Hoàng Nam đã chồm tới ngậm lấy miếng chocolate và luôn cả bờ môi mọng đỏ của nàng. Quỳnh Hoa biết là chàng đã thấm thuốc nên nàng dùng lưỡi đưa miếng kẹo qua miệng Hoàng Nam rồi uốn éo lưỡi câu lưỡi của chàng ra và mút...Quỳnh Hoa mút đầu lưỡi của chàng nhè nhẹ làm cho Hoàng Nam phải rùng mình sung sướng. Hai bàn tay Quỳnh Hoa sờ soạng sau lưng Hoàng Nam và kéo chiec áo sơmi trắng của chàng ra khỏi quần. Nàng leo qua bàn và dùng tay kéo phecmotuya của chàng xuống. Hoàng Nam cảm thấy rạo rựowc vô cùng nhưng chàng là một thư sinh chưa bao giờ làm chuyện này cho nên chàng cứ đứng thừ ra đó mặc cho Quỳnh Hoa muốn làm gì thì làm.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quỳnh Hoa

Sau khi cởi quần Hoàng Nam ra Quỳnh Hoa bảo chàng ngồi xuống ghế và Quỳnh Hoa bắt đầu le lưỡi liếm lên đầu khất của chàng. Hoàng Nam thấy tê tái cả người, và thằng bé của chàng giờ đây đã vươn lên kiêu hãnh. Quỳnh Hoa thích thú bú nhè nhẹ nơi đầu dương vật của chàng, rồi từ từ ngâm lấy đầu khất của chàng và nàng từ từ đưa dương vật của chàng vào sâu trong cổ họng nàng. Hoàng Nam "ú'' lên một tiếng vội đẩy đầu Quỳnh Hoa ra, một dòng nước trắng đục đã tích tụ trong Nam phọt ra thành một vòi nước tưới lên cả mặt Quỳnh Hoa. Chàng thấy xấu hổ vô cùng và vội vàng xin lỗi nàng, và nàng bắt phạt chàng phải theo nàng về nhà. Lần đầu tiên được một người con gái mang đến cho mình một cảm giác đê mê sung sướng đến ngất ngây nên chàng đã bén mùi nhục dục và nhất quyết theo nàng về nhà một phen.

Về đến nhà Quỳnh Hoa nói với mẹ là nàng cần phải ôn bài cho bài kiểm tra sắp đến cho nên nàng và người bạn nàng phải về phòng học và không muốn có ai quấy rầy họ Nàng đưa Hoàng Nam vào phòng và bảo chàng ngồi chơi để nàng xuống bếp lấy vài thứ gì để ăn. Nàng mang lên phòng cả một mâm nào là nho, chuối, bánh bông lan, chocolate,và nhiều món sa xỉ phẩm mà chàng chưa từng ăn bao giờ. Nàng đóng kín cửa phòng rồi mang mâm thức ăn đặt lên cái ghế gần giường của nàng. Nàng với tay bật công tắc ngọn đèn hồng cho căn phòng thêm mờ ảo. Rồi nàng ngồi lên giường và vén vạt áo dài sang một bên như mời gọi. Hoàng Nam cảm thấy rạo rực trong lòng dưới khung cảnh lãng mạn và trước mắt chàng là một giai nhân tuyệt mỹ. Hoàng Nam vội xà ngay xuống và quì bên nàng. Nàng Quỳnh Hoa không vội vàng nàng chỉ bảo cho chàng biết phải làm gì và làm sao để cho nàng đạt được cảm giác. Nàng chỉ cho chàng làm những cách mà nàng thường dùng để thủ dâm trước đâỵ Chàng là một học sinh giỏi và rất thông minh nên học đâu là hiểu đó. Chàng hôn nhẹ lên vành tai của nàng rồi hôn lên cần cổ trắng ngần của nàng làm cho nàng phải co rút laị vì nhột nhạt. Chàng vén vạt áo sau của nàng lên rồi luồn tay qua lưng nàng và cởi chiếc áo ngực nàng ra, chàng nhìn thấy hai đầu vú nâu hồng của nàng ẩn hiện sau làn áo và chàng cúi xuống ngậm luôn đầu vú của nàng qua làn áo. Chàng và nàng đều thấy sung sướng và nứng lên đến tột đỉnh. Nàng vén áo lên cho chàng xem chiếc bụng trắng phau và phẳng lì của nàng. Ôi cái lỗ rún sâu của nàng càng làm cho chàng thêm kích thích. Chàng cởi móc quần nàng ra và kéo phecmotuya xuống. Nàng nhổm mông lên cho chàng dễ dàng kéo quần nàng và luôn cả quần xìlip của nàng xuống.

Chàng say đắm nhìn vaò âm hộ nàng với một đôi mắt ngạc nhiên trước nét đẹp dâm đãng mà tạo hoá đã ban cho nàng. Chàng vục mặt vào đám lông mềm mại nơi ấỵ Vùi miệng chàng cả vào âm hộ nàng làm cho Quỳnh Hoa thấy tê mê. Dù cho dâm đến đâu Quỳnh Hoa cũng vẫn cảm thấy sơ hãi sự đau đớn ám ảnh cô trong những chuyện nàng đã đọc. Nàng biết nếu không làm cho nàng ra khí thiệt nhiều thì nó sẽ đau đớn lắm. Quỳnh Hoa với tay lấy một chùm nho, dùng miệng cắn một trái và đưa vào miệng cho chàng. Nàng muốn chàng ăn cho lưỡi của chàng không bi khô quá. Sau đó Quỳnh Hoa ngồi dang háng ra, một chân để lên giường và thỏ thẻ chỉ cho Hoàng Nam liếm chim mình.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quỳnh Hoa

Hoàng Nam tuy hơi sợ nhưng chàng đã vục mặt vào âm hộ nàng rồi mà không thấy hôi, mà ngược lại chàng lại thấy nó rất lôi cuốn. Chàng dùng tay banh nhẹ chim nàng ra rồi lè lưỡi liếm vào giữa hai mép một cái. Chàng ngước mặt lên nhìn nàng thì thấy nàng ngẩn mặt lên cao mắt nhắm nghiền ra chiều sung sướng lắm. Chàng bèn liếm thêm hai ba lần nữa. Và bỗng nhiên chàng thấy có một ma lưc nào dó khiến chàng ngậm lấy và nút lấy nút để cục thịt nhỏ trong âm hộ nàng. Nàng oằn người lên vì sung sướng. Cửa âm hộ nàng nóng ran và co thắt liên hồi. Nàng đưa cho chàng thêm một trái nho và bảo chàng ngậm vào miệng một phân nửa roi đưa vào cửa mình nàng cho nó hạ hoả một chút. Chàng làm theo lờị nàng, dí trái nho mát lạnhh vào cái lỗ bé nhỏ hồng hồng và đi qua đi lại, bỗng dưng chàng không biết vô tình hay cố ý đã dùng lưỡi đẩy trái nho vô lồn nàng. Nàng như bị điện giật bật tung lên và hẩy cả âm hộ mình cùng trái nho bắn vào miệng chàng. Nước nhờn của nàng đã rỉ ra rất nhiều, rất ướt át. Thằng bé của chàng cũng đã cứng ngắc tự lúc nào. Nàng vội vàng cởi quần chàng ra, cầm lấy dương vật âm ấm của Nam đặt vào giữa hai mép lồn và vuốt ve dương vật của chàng bằng âm hộ của nàng cho dương vật chàng thấm đầy dâm thủy của nàng. Ngay đầu dương vật của Nam lúc này cũng có một ít chất khí trong trong. Chàng dí đầu khất của mình xung quanh cửa mình nàng như một con ong muốn hút mật hoa. Chàng không thành thạo trong việc hút mật nên cái vòi của chàng không sao đứt vô được. Hoa mỉm cười rồi nàng đặt lưng xuống giường, nàng giơ chân lên cao và bành rộng ra. Rồi nàng tìm lấy dương vật của Nam và đặt vào lồn mình. Nàng bảo chàng hãy ấn nhẹ vô rồi lấy ra, rồi lại ấn vô. Nam như một con ong chăm chỉ thụt ra thụt vào nhe nhàng đều đặn. Cả chàng và nàng đều thấy hơi ran rát khi đầu dương vật cạ vào thành âm hộ của nàng, nhưng rất kích thích. Nam đã đưa được một nửa dương vật của mình vào âm hộ của Hoa. Bỗng dưng Hoa can đảm hẩy mạnh mông nàng lên một cái và đu lấy cổ Nam. Thế là dương vật của chàng bây giờ đã ngập sâu trong lồn nàng. Hoa cảm thấy đau lắm nên nàng quặp chân ôm ngang mông Nam mà chịu. Dùng cửa mình nàng co thắt laị vì daụ Nam mot tay ôm ngang eo Hoa, còn tay kia chàng đưa xuống rờ nhẹ lên hai mông tròn lẵng của Hoa. Sự nhột nhạt đã làm cho Hoa có lại cảm giác và nàng bắt đầu mở cửa mình ra. Nam đặt nàng nằm lại trên giường. Bây giờ thì Nam đã có thể kéo gần hết dương vật của mình ra rồi lại đút vào lồn nàng. Lúc đầu Nam còn nhấp nhè nhẹ, dần dần chàng làm nhanh hơn, và khi nghe Hoa rên rỉ. Thống khoái qúa thì chàng nhấp thật nhanh thật mạnh cho đến khi một luồng khí ấm nóng đưa lên từ tinh hoàn chàng qua dương vật chàng và đi thẳng vào âm hộ Hoa. HOA sướng rơn lên và ưỡn mình cho thật sát với dương vật của chàng và nàng không muốn cho nó tuột ra ngoài. Nam rùng mình trong đê mê và nằm đè lên người Hoa để cùng nàng hưởng thụ niềm sung sướng sau màn cụp lạc .......
Read more…

Quả chôm chôm

09:19 |

(Truyện tiểu thuyết) - 18+ : Quả chôm chôm. Trọn bộ truyện tiểu thuyết, truyện sex 18+ cực dâm.




Tôi bóc vỏ nó một cách cẩn thận! Khi nhìn thấy đâu đó gọn gàng sạch sẽ.. lùa bớt mớ lông sang bên, tay trái tôi vạch nhẹ cửa mình của Thư ra; Tay kia với quả chôm chôm trăng trắng đầu mùa nhấp nhè nhẹ, tôi liếm môi rồi đặt phân nửa quả vào ngay cái Động Hoa Vàng! Thư hơi rún nhẹ người, hai tay nàng ôm và vuốt nhẹ mái tóc tôi, một cử chỉ rất đỗi yêu thương chìu chuộng..

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm

Tôi cúi thấp người xuống thật từ tốn mút nhẹ lên nửa quả chôm chôm còn lại, hương vị ngon ngọt thấm ngay vào vị giác, mùi vị của ngày hôm nay thật đặc biệt. Khẻ nhè lưỡi, tôi liếm quả không hấp tấp và cũng chẳng vội vàng, cứ thế mà liếm dần xa ra rồi xa tận lên cái đỉnh đầu của dục vọng.

Với đôi bàn tay như lúc nào cũng sẵn sàng trợ chiến cho cái thói hư mó máy mày mò một cách thèm thuồng tự nhiên này, vạch cho rộng thêm ra hai mép lồn bóng lưỡng, tôi lại liếm.. lấy lưỡi lê lết lên lồn những vòng tròn xung quanh quả. Vài cọng lông vướng víu nhưng cũng chẳng là vấn đề gì để phải bị phân dâm trong lúc này; Mà ngược lại, chúng tạo thêm cơ hội cho tôi được thích thú đùa vui với từng sợi một, lùa từng cọng cho nó nằm gọn lại lên vành mu của con Chim Chích Chòe cũng chính bằng cái lưỡi đang đổi tê mê cuả mình.

Dòng nhạc Paul-Mauriat văng vẵng đâu đó.. sảng khoái! Tôi nhắm nghiền đôi mắt, đưa mặt và mũi rà nhẹ lên đám lông, chùm lông đen xoắn của Thư nhiều nhưng không cứng lắm. Phê phê với cảm giác mềm mại cộng thêm cái mùi vị hăng hăng nhưng càng ngửi lại càng thấy nứng đang tiết ra từ cung cấm của riêng nàng. Cuối gầm mặt, tôi mút lấy mút để cái gò mà người ta thường hay gọi là cái mồng ấy một cách ngon lành rồi lại lấy lưỡi rà xuống xem chừng. Kheó! Không quả chui tọt vào trong..
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm
Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm

Thư trắng nên nhìn vào háng xuyên qua lông càng thấy đỏ hồng hai mép lồn nhỏ, trông cứ y như cái mồng gà chưa bị luộc. Tôi ngậm lấy nó nguyên con mà múm môi, nó mướt đến rân mồm. Đến lúc này thì lông lá thịt da người tôi yêu cũng dần chuyển động, Gái cứ xoay nhẹ đôi mông vài ba cái rồi lại hẩn nó lên một lần khi hột nứng bị đầu lưỡi tôi làm chạm mạch.

Dang một cánh tay tìm vuốt những ngón chân thon, tôi hiểu ngay là Thư đang lần hồi thích thú vì những ngón chân nó cong quắp lại, xiết chặt lấy những ngón tay tôi. Một cách trân trọng, tôi đưa miệng mút quả chín ấy ra khỏi con Chim con đang lồ lộ lõa lồ mà nàng đã ban tặng cho riêng tôi. Trườn người lên với quả trong miệng, tôi chia cho Thư cắn một phần và tôi ăn thật ngon hết phần còn lại. Thư ôm chặt lấy tôi khẻ nói : thương yêu anh thật nhiều.

Sàigòn với những chuỗi ngày dài chờ đợi cho những chuyến vượt biển nên tôi chẳng làm được gì cho ra hồn, hay nói đúng hơn là chẳng biết phải làm gì? Thời gian rảnh rỗi quá nhiều. Thư cũng vậy, mỗi ngày nàng chỉ bận bịu vài ba tiếng học sinh ngữ để chờ ngày đi đoàn tụ. Nhà chỉ có hai Mẹ Con, Me nàng thường không có mặt ở nhà, Bà thích chơi bài Tứ Sắc và buôn bán tí ngoại tệ loanh quanh nên từ sáng sớm đã ra khỏi nhà. Nhà nàng cách nhà tôi khoảng chừng muời tám cái dậu mồng tơi nhưng hầu như gặp nhau mỗi ngày.

Quen nhau lúc tôi 20 ( tuổi con heo ), nàng 19. Hai mươi tuổi đầu nhưng thật sự tôi chưa được nếm « mùi đời » một cách trọn vẹn, thèm lắm chứ! Tôi cũng có vài mối tình đong đưa truớc gió nhưng chẳng có mối tình nào xém bị thụ thai như khi đã gặp được nàng. Thời gian ấy cả VN thiếu điện, Sàigòn cũng bị cắt cúp liên miên; Ở cạnh Hàng Xanh nên những đêm đèn dầu, Hai kẻ mới bắt mùi yêu thường đèo nhau qua bờ sông Thanh Đa để mà thả dê hóng mát, nói chuyện vu vơ đến một tương lai mù mờ. Rồi thì gió mát không trăng.. vài đoạn phim sex ( coi lén ) dẫn đường.. gặm môi nhau đến bỏng, tôi lẻn luồn tay vào ngực áo, mò nhè nhẹ lên vú nàng theo cái bản năng dâm dật cơ bản nhất, cặp ngực to tròn và đều đặn, nó mềm mềm rồi như lại cưng cứng, tôi phê! Trinh nữ gục đầu vào vai tôi, nàng thở nhẹ và có đôi lần đứt quãng. Thấy nóng rân giữa hai háng mình và lòng thì rạo rực ray rứt rõ ràng ràng, thả tay xuống tôi lần tìm rồi thử xoa nhẹ lên con Chem Chép của cô em chầm chậm bên ngoài bộ đồ vải, có cả chiếc quần lót bên trong, nhưng chẳng bao lâu nước đâu mà cứ thấm dần ra ướt đẫm nguyên một vùng. Lén đưa tay ngửi.. cái mùi ngây ngấy vậy mà hay! Thư có duyên và trắng vô cùng, với đôi môi hơi dầy tí nhưng lúc nào cũng đỏ au. Một điều là những ngày đầu mới quen hơi, vẻ mặt nàng thoáng thấy đôi chút hình sự nên thằng tôi đây cũng hơi ngại, chưa dám đưa tay ngay vào lồn em mà chỉ phiêu du dò xét bên ngoài mái hiên tí cho đỡ thèm. Đêm cũng dần qua.. trên đường về nàng hỏi : Lúc nãy Thư ngũ thiếp đi anh làm gì vậy? Lần sau đừng làm như vậy nữa nghe, kỳ lắm! Nhưng ngay ngày hôm sau Hằng Nga lại quyến rũ Cuội ra bờ sông để nhìn những chiếc thuyền con trôi trên sông. Đêm nay con nước lên, bờ sông lại ướt đẫm …Tôi đã được đùa vú nghịch chim cô hàng.

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm

Mù mờ mù mờ mò mẫm mân mê Mệ, mân mê mãi móc một mách mu Mệ, Mệ mê mệt, Moi mê mu Mệ.

Mùa Giáng Sinh đến, đêm Noel. Trai tài gái sắc túa nhau hết ra đường. Hai đứa tôi cũng không phải ngoại lệ dẫu rằng tôi chẳng tài cán chi, nàng cũng không sắc xảo nhưng cũng muốn cuốn trôi theo với dòng đời, có đạo hay không cũng cứ đi nhà thờ cho tới sáng. Đêm Chúa sinh ra đời, Cha Mẹ như thông cảm : Con mình chúng có Party. Ờ thì cũng party chút chút rồi từng cặp rút lui.. Thư theo tôi về nhà, cả nhà đã ngũ; Chú rể dỏm len lén đưa Cô dâu giả vào phòng mình mà chẳng dám để một ai hay! Đêm ấy, nàng cho phép tôi đựợc quyền « cháp » chiếc Nem chua mà tôi đã quá thèm … Lần đầu tiên mà, vội vàng ghê lắm, vừa nóng lòng vừa lo trời mau sáng như Dracula phải tranh thủ rồi biến ngay trước khi có mặt trời. Hôn hít xoa bóp cho có lệ làng xong tôi tụt quần mình nhanh còn hơn con cu nó kịp cứng. Eva đã bị lột trần hết lá nằm cứng đơ. Em cũng lo lắng lắm!?! Như con cá Chẽm nằm phơi mông nõn nà trắng hếu ra đấy rồi nhưng chẳng biết con Dao của nó chém có ngọt không? Với chiếc đèn pile cỏn con, tôi rọi ngay vào Chim em, banh tối đa hai cái con ngươi dâm đãng đờ đẫn vì thủ dâm để được tận mắt nhìn cho rõ biết thế lào nà cái Nồn. Thật khủng khiếp! Hai hòn dái tớ như muốn vỡ tung!!

Dí mũi vào mà ngữi cho bắt mùi, liếm cái cho bớt vãi nước mồm rồi Off vội cái đèn; Con cặc cứng ngắt giật liên hồi.. quá nứng, tôi nhào ngay lên bụng.. banh háng chụp mông.. ép cặc ngay vô lồn mà phập, phập, phập.. Sao chẳng được mẹ gì?!? Lòng từ bi thầm nghĩ? Thắc mắc! Cuối cùng đất trời rồi cũng thương thằng đù ham đụ, giúp cho nó chóng tìm ra chân lý, Cu tôi đã tọt được vào lồn em. Em như giật bắn người, hai tay cấu mạnh đâu đó vào vai tôi. Tôi có cảm giác sao nó chần chật và đau đau cái đầu buồi ta? Nhưng tê tái! Tôi sướng cái đời Cu tôi để được biết thế nào là Origin.

Đêm nay tôi đã dám chơi nhưng vẫn chưa dám chịu, chịu sao thấu nếu lỡ dính bầu? Ngại thế nên con cu chỉ cứ thấp tha thấp thỏm chưa được phân nửa trong lồn, nhấp nhấp nhấp dăm ba cái.. sướng ngay. Thôi, rút quân mau không sặc máu, súng tôi bắn mấy phát liên hồi khí bay tùm lum. Ập người xuống mới biết là nó phụt lên tận vú em luôn, một đống nhầy nhụa, gớm! Cảm giác sướng tê não nhưng thật sự thấy chưa đã, nghĩ chơi gì mà thua gà. Ừ thì « Công cu » mới nhớn, chẳng bao lâu lại leo lên liếm láp làm lại, vẫn không trơn tru nhưng được cái mỗi lúc một lâu hơn.. sâu hơn.. Ba nhát cho mối tình đầu, ba phát trong đêm đầu. Hai tôi cùng mãn nguyện dẫu bắn mẹ nó hết ra ngoài. Merry Christmas!

Đàn bà con gái thật khó hiểu? Cái hĩm trông cứ như hờn hờn dỗi dỗi tôi suốt cả tuần, cuối cùng em cũng thì thầm : sợ rằng anh sẽ bỏ em. Ngước mặt lên trần nhà? Tôi thề ngay : có trăng sao làm chứng! Yêu em,,,,, Anh sẽ yêu,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,. Nàng đôi chút hài lòng.

Hết mưa trời lại bão.. Người người ra đi riêng mình tôi ì lại, mà thôi nằm chờ có em cạnh bên như vậy cũng bớt sốt. Thương nhau quá rồi nên chẳng còn gì ngại, màu mè chi nữa, xách dái qua nhà em phơi luôn! Nào tắm rửa lồng chim cho em, nào kì cọ chuồng cu cho anh thoải mái cô tư. Nghĩ mà thấy mình có phước, trong khi bạn bè chung quanh chúng tìm bãi đáp không ra mà ta lại thênh thang bờ cõi. Thư thì mỗi ngày một yêu thương tôi nhiều hơn, lo lắng cho tôi từng ly từng chén; Những chuỗi ngày ấy tôi thật Hạnh Phúc. Vì ăn chuối hoài cũng đuối nên hôm nay đớp thử chôm chôm là vậy. Nhả hột ra và tiếp tục cắn môi em, hai tay ôm trọn khuôn mặt nàng, có vài đốt tàn nhang lấm chấm yêu vô cùng. Thư đè lên người tôi, nàng nút rồi đá lưỡi trong khi hai háng kẹp chặt con cặc đang thẳng đơ cứng ngắt, con cu nó ngỏng nên đầu cu nằm tụt ra đến đít nàng, Thư vòng tay xoa lia làm cặc tôi đỏ lừ. Trời nóng cả hai đều tháo mồ hôi, nàng chống tay buông thỏng hai bầu vú xuống vừa cười đùa vừa lúc lắc cho bưởi đập vào mặt tôi. Tôi úp mặt vào, mười ngón tay chia đều giữ chặt hai bên vú, vài giọt mồ hôi nhỏ xuống tôi quét một đường xem mặn ngọt lắm không? Cũng những lóng tay tội lỗi lại di di, đi lần tìm hai đầu vú mà xe, không thấy chúng đâu cả? Thôi thì bú dzú! Nghiêng đầu sang bên ngửi tìm đầu vú. Vú em nó ngồ ngộ ( sau này tôi mới biết hình như người ta gọi đó là vú móm ), thoạt nhìn chỉ thấy cái chúm hồng hồng trông như cái rốn nhưng kín hơn, đầu vú nằm thụt vào bên trong thế nên tôi phải nút cho nó ra, lấy lưỡi đánh vài cái rồi lại mút. Giời, sướng lên rồi ấy mới chịu chui ra! Tôi vẫn mút chồn chột không tha vì hể đầu vú mềm rồi cứng tới đâu thì cu dái tôi cũng theo nhau mà cứng tới đấy. Đổi bên, cho một tay tha hồ xoa bóp xào nấu cái vừa hoàn chỉnh, mỏ lại vêu ra sinh hoạt nốt cái còn lại. Nàng cứ : hư, hư..
Thấy ghét!

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm
*
*   *
Lật đối phương cho nằm xuống.. bò lên bụng, tôi nằm hơi nghiêng chữ S miệng vẫn nhay say sưa, bưởi thật ngon vú rất ngọt.   Thuận tay phải thì cứ ngón giữa mà mò, giờ thì tha hồ, có làm mặt nghiêm cũng mò.. xe mồng gà, chà hột nứng thôi đủ cả. Hí mắt nhìn, cô em đang dạng háng phơi lồn đỏ hỏm ra đấy chèm nhẹp ướt mem, lông lá tả tơi. Lồn đã trơn nên dí ngay ngón tay vào mà ngoáy cho bằng thích, không thích không phải là người. Vọc bên ngoài đã sướng, xoáy bên trong lại càng mê. Ngón tay thọc tới đâu thịt non cứ phập phập phồng phồng, rồi như nhô lên một cái mô lang láng. Chim cũng biết nổi da gà? Ngoáy hai bên mô thấy có những đốt nhỏ rân rân, tôi lân lân.     Kéo cưa kéo kít tôi thọc tay tới đít rồi lại thốc vào trong, nơi tận cùng thế giới mà con người được sinh ra ấy! Chúm chím một cái vòng con con, nàng thụt người rồi lại rên hưhử...

Vì đã lỡ mê cái Lẩu cô em đến mụ người rồi thế cho nên thằng Ông mãnh tôi rất khoái húp nước béo, đéo mà không húp chùm chụp quyết không về. Cũng xoay đầu bắt chước Xích Ti Nai  như mấy ông tây bà đầm trong film. Thư vọc cu rồi mài kiếm cũng rất chiến, mở mồm miết vài đường sừng sực tôi như phế võ công.   Nâng mông lên tí, tôi lấy lưỡi ngoáy lổ lồn cứ như đánh trứng. Khiếp, tròng trắng hôm nay sao mà lắm! Quét thẳng một đường tới lổ đít nàng sướng nàng nhột, nàng ngậm cứng cái cần câu tôi.  Tôi phá! banh lồn ra, tôi chu miệng thổi một hơi  thật dài vào trong cửa mình nàng xong nhanh tay dùng hai ngón trỏ và giữa kẹp hai mép lồn lại, tôi mở ra rồi lại khép, cứ thế hơi thoát ra nghe bép bép bèm bẹp vui không thể tả..  Nhả cặc ra nàng cười, tôi cũng cười đến quên cả lau mồm dính ke trắng hếu.  Ngồi dậy chân khép trước ngực, tôi kéo hai chân em đặt hai bên vai, cho lưng nàng nằm tạm trên hai ống quyển mình; Xong thả tay xuống bóp xôi rồi tiện tay mà rịt cô em lại luôn.  Cái mâm cỗ bày ra một đống trước mặt, cứ thế mà tôi xơi ngon lành!  Em nằm phởn ra đấy ú a ú ớ.. càng ú tôi càng bú.. tôi bú cho đến khi em sướng lồn em.. em lấy hai tay nắm chặt lấy tay tôi sao cho chúng ép thật sát vào hai vú.. bụng em thõng xuống rồi lại tưng lên.. cơ bụng em giật rồi cái lồn cuả em nó cũng giật.. nó càng giật tôi lại càng ép sát cái mặt ngu của mình vào lồn.. nó giật lên mắt tôi.. nó giật ngang mũi..  nó giật ngay mồm.. nó giật điên luôn!  Em tới bến, hai bắp vế xiết chặt cái đầu heo của tôi. Lổ tai tôi nóng bừng, hai mắt trợn tròng, nghẹt thở lắm nhưng thích quá vì những cơn hậu chấn của cơn động đất vẫn còn âm ỉ nên ráng, nó vẫn còn run run giần giật 1.0 rồi xuống nhè nhẹ từ từ 0.9, 0.8.. Tôi mõi cả cái lưng!  Buồi tưng tưng!

Nằm lên người em đi, em thích anh nằm lên.. Tôi uống ngụm nước đá không quên mớm cho em rồi nằm lên, hai đứa ôm lấy nhau thấy tươi mát trong lòng.   Khoảnh khắc sau Thư nói : Anh đụ đi, hôm nay 26 tây rồi được đó anh!  Nghe thế nên yên tâm, tôi lồm cồm bò dậy chìa Kẹo ra để nhờ em ngậm tí cho ngon lành cái, dăm phút sau nàng quay đít giao hàng. Tôi quỳ gối nhanh tay ấn cái cần tăng dân số vào.. Thư bảo : để em làm cho lông nó khỏi kẹt em đau, tay banh lồn tay vén lông,  nàng chỉ nhét tí đầu cu vào thôi vì thường nói là thích tôi nhấp cu ngay lổ lồn một đỗi truớc đã. Béo mông nàng mà nắc! Nàng chổng khu nàng lắc! cặc cứ phập vào lồn nghe phành phạch, giờ đến phiên tôi ú ớ.. mặt mày xấu hơn ma.

Đặt em nằm ngữa ra, cặc tôi sừng lên gân guốc xanh lừ bám đầy ke lồn. Ấn hai ngón chân cái sâu xuống nệm cho vững tôi địt ngon lành.. Em nằm dưới lắc lia con tàu. Tôi rút cặc ra rồi phang vô lại, cửa nhà đã mở nước nôi đầy bồn cứ thế mà tôi phạng sướng thôi.  Nàng bấu hai tay vào mông đít tôi rồi phụ họa theo đà nhấp nhô.    Thọc tay ra sau đít em moi moi ngay lổ đít, nước lồn em chảy một dòng xuống tận đây. Cũng với ngón giữa đáng nguyền rủa chấm vào khí ấy cho trơn, ngưng nắc cặc và hơi kéo ra tí, tôi luồn tay lên ôm trọn lồn ngay sau đít; Cọc tôi vẫn cắm đấy, nó nằm giữa các ngón tay, tôi xoa hột nứng rồi nắc rồi nứng nắc nứng nắc nứng.. tôi rên hư hử.. em cũng hừ hừ..   Lồn biết cắn ư? Vâng, nó vừa mới xực một phát tái tê, nó bấu cặc tôi phút chốc thôi nhưng tôi sướng đến rợn người..  Nàng nắc, tôi rút tay ghì chặt lấy mông nàng mà đụ thật nhanh.. nữa thân dưới em rung lên.. cặc tôi tộng xuống rồi tống ngược lên.. em dang rộng hai chân hẩy lồn lên.. tôi dí cặc thật sát lồn mà ngoáy mạnh.. xoáy banh hai mép lồn rồi miết miên man lên hột le.. tôi kéo cặc ra xong quất lại mấy phát thật mạnh lút cán.. lồn Thư muốn nhão ra.. em thở nhanh, gào lên trong họng rồi cắn vào tai tôi.. tôi sướng muốn bắn tinh.. tôi cắn tay tôi.. nó vẫn muốn xuất tinh.. thôi thua!   Lổ đít tôi nhéo lại và bổng dưng rân lên một đường, nó chạy dài từ lổ đít tôi cho tới hai hòn dái.. đầu cu nóng bừng.. ống tinh căng như muốn vỡ.. Đám tinh trùng hỗn loạn, trai gái cao thấp mập ốm có hết, chúng thuộc đủ mọi thành phần trong xã hội.. vài tiếng chửi thề đâu đó và cũng có đôi ba lời xin lỗi nghe thấy rất dịu dàng lịch sự, chúng dẫm đạp lên nhau mà chạy hầu mong được đến trước nơi bến tình.. Tôi lại rút cặc ra tí xíu, cho có chút khoảng trống trong lồn thế là xuất tinh thoải mái, có bao nhiêu xịt hết vô lồn Thư cho sướng con cặc, phun ra cho tới đứa tinh trùng cuối cùng..    Tôi chết ngắt!

Truyện tiểu thuyết - 18+ : Quả chôm chôm

Một thời gian sau, chuyến đi của tôi thành công và rồi Thư cũng lên máy bay đi đoàn tụ. Hai đứa không còn gặp lại được nhau vì những lý do riêng tư nhưng vẫn luôn nghĩ về nhau khi mùa Giáng Sinh đến. Giờ đây, mỗi khi ngang qua phố chợ chợt nhìn thấy những quả chôm chôm được bày bán, dẫu rằng nó không được tươi ngon đỏ ngọt nhưng lòng tôi luống ngậm ngùi..
Read more…

Anh sẽ bước về phía em

08:26 |

(Truyện tiểu thuyết) - Anh sẽ bước về phía em. Truyện tiểu thuyết tình yêu, trọn bộ tiểu thuyết tình cảm hay có tại website!


Anh sẽ là người bước về phía em, sẽ là người bước vào thế giới của em… Vì anh yêu em…
Hoàng Trâm ngồi thừ trong góc tối của căn phòng, nước mắt đã khô trên khóe mi… Cô đã khóc quá nhiều. Vĩnh Nguyên yêu cô, cô yêu Vĩnh Nguyên, vậy mà vẫn không thể yêu nhau… Cuộc sống thật không thể cho cô và anh có đủ quyền lực để níu giữ yêu thương của chính mình…

(Truyện tiểu thuyết) : Anh sẽ bước về phía em

1. Anh yêu tôi, tôi biết điều đó, khóe mắt anh cứ ánh lên khi tôi mỉm cười, bàn tay anh cứ run run khi vô tình chạm phải tay tôi, cái nhìn tế nhị của anh sau dãy bàn cuối khi tôi hí hoáy viết rồi có lúc bất giác quay lại và chạm phải ánh mắt ấy… Quen Vĩnh Nguyên 3 năm, 1 năm là người quen và 2 năm chúng tôi là bạn… Chưa bao giờ tôi nghĩ anh sẽ dành một thứ tình cảm đặc biết nào cho mình, chưa bao giờ… Không phải tôi tự ti hay gì cả, chỉ vì tôi yêu anh, yêu ngay từ lần đầu còn là người quen… Cứ vậy mà im lặng, 1 năm, 2 năm, 3 năm… Vậy cứ là bạn, sẽ là bạn và mãi là bạn, Vĩnh Nguyên nhỉ? Tôi đã luôn nói với anh điều đó…
Vậy mà đã yêu nhau, tôi tự hỏi cuộc sống này khéo vẽ đến thế sao... Trái tim tôi thao thức vì cứ nghĩ về anh, rồi bất giác hạnh phúc nghẹn cả tim khi nhận ra trái tim tôi và anh cùng nhịp đập, mắt tôi và anh cùng nhìn về nhau, tay tôi và anh cùng muôn nắm lấy bàn tay của nhau…
Yêu Vĩnh Nguyên, bên Vĩnh Nguyên đó là thời gian tôi nghĩ rằng mình đang bước vào một giấc mơ, nó quá ngọt ngào, quá hạnh phúc! Không xét về ngoại hình, điều đó là ao ước của nhiều người, xét về yêu thương anh dành cho tôi… Nó nhiều và ấm áp đến chừng như nếu một phút tôi lỡ bước sẽ phải ân hận vì để mọi thứ qua đi. Tôi yêu anh! Rất yêu anh. Mắt, môi, gò má, bờ vai, khóe mi,… tất cả từng thứ một tôi đều xúc cảm mạnh mẽ khi nghĩ về anh… Nếu là yêu thương xin làm ơn đừng bay đi mất để tôi có anh, yêu anh, bên anh suốt đời…
Tôi – một cô bé không xinh xắn, mái tóc bù rối tự nhiên, dù tôi đã cố gắn kẹp thẳng ra nhiều lần. Xuất thân từ một gia đình lao động bình thường và sống bằng những đồng lương ít ỏi. Tôi với Vĩnh Nguyên – hai bức tranh hoàn toàn khác biệt nhau: một bức thì tầm thường, nhơ nhác và rẻ tiền còn một bức thì lộng lẫy, thu hút và đắt tiền… Khoảng cách vô hình của tình yêu giữa tôi và anh…
2. Hoàng Trâm, cô gái đã cướp đi trái tim tôi… Với tôi, yêu em chưa bao giờ tôi quay đầu lại hối hận về điều đó… Tôi yêu em, hạnh phúc khi bên em… Hoàng Trâm mộc mạc, Hoàng Trâm lãnh đạm, Hoàng Trâm vụng dại trong cách ăn nói nhưng lại rất chững chạc trong cách cư xử với mọi người, Hoàng Trâm âm thầm yêu tôi bao năm qua… Tôi không yêu em vì thương hại, không phải vì bù đắp lại những ngày em lặng lẽ yêu tôi, tôi cũng không yêu em vì em cho tôi những thứ tôi muốn thỏa mãn, tôi yêu em vì em là em… Không ai khác lạ như em… Em không giàu, thậm chí khó khăn, tôi biết điều đó và biết rõ, nhưng em biết quý trọng mọi thứ em có, em biết biến cái khó khăn thành niềm vui sống để cố gắng lạc quan trong cơ cực… Em không xinh, vừa đủ nhìn hay không nói là bình thường, nhưng tất cả mọi thứ từ em mang đến cho tôi một sức hút kì lạ: ánh mắt lạnh lùng, bờ môi đỏ hồng, hai gò má xương xương rám nắng, bàn tay hơi chai sạn nhưng nhỏ nhắn và ấm áp… Em không xúng xính, không yêu kiều, không cá tính, lại chẳng quá diệu dàng, cứ bình dị như vậy. Vậy mà tôi yêu em… Yêu em… Và yêu em rất nhiều…
Tôi – một cậu ấm đúng nghĩa, khuôn mặt ưa nhìn, đôi mắt thu hút, mái tóc xoăn tôi thừa hưởng từ mẹ mình. Tôi biết điều đó vì tôi đủ khả năng để nhận biết chính bản thân mình… Sống sung sướng, sống đầy đủ, sống quyền thế… Nhưng tôi và em lại bị đưa ra so sánh để làm nổi bật sự đối lập: Em thì kham khổ, cơ cực, vật vờ với cuộc sống còn tôi lại là cậu ấm ngoan lành, chỉ biết hưởng thụ cuộc sống của mình… Vì vậy em đủ nghị lực còn tôi lại yếu đuối… Hai bản ngã đổi ngược cho nhau… Khoảng cách vô hình của tình yêu giữa tôi và em…

                                 (Truyện tiểu thuyết) : Anh sẽ bước về phía em
3.
– Trâm à! Trường vừa mới gửi giấy học phí về nhà, học phí lại tăng con ạ!
- Con biết!
- Mẹ con lại ốm nặng nữa rồi, cứ thế này làm sao lo đủ thuốc men cho mẹ con?
- Con sẽ kiếm đủ tiền đưa mẹ vào bệnh viện thường xuyên mà, ba đừng lo!
- Rồi lại thêm tiền nhà, làm sao hả con?
- Con sẽ lo tất, ba cứ yên tâm. Con làm được mà…
Tôi thở dài, đứng dậy bước ra khỏi phòng… Lại quá nhiều thứ để lo và tôi cần phải lo. Tôi đã tự trách sao cuộc sống lại cơ cực và túng thiếu đến vậy, vì túng thiếu tôi đã không làm được những ước mơ của riêng mình. Nhưng tôi phải nghị lực, hy sinh bản thân để nuôi sống 3 người, điều đó làm tôi thấy ý nghĩa hơn… Gia đình tôi, có lẽ đã vậy… Nhưng cứ việc này đè nén việc kia thế này, tôi ngã quỵ mất thôi… Rõ ràng là tôi có một bờ vai, nhưng tôi không thể dựa vào nó!
"Em rảnh không? Anh qua đón em đi chơi? Lâu rồi không ra ngoài.”
Tôi tắt điện thoại, không trả lời Vĩnh Nguyên. Tôi mệt mỏi khi cứ phải cố tỏ ra vui vẻ, thoải mái trước mặt anh để anh nghĩ rằng tôi đủ ổn để tự mình lo mọi chuyện, tôi né tâm sự những khó khăn về tài chính cho anh vì tôi không muốn biến mình thành kẻ cần sự thương hại… Nhưng sự thật là tôi cần tiền…
Từ lúc quen anh, tôi đã không dè chừng, đã tự nghĩ rằng giàu nghèo không phải giữa tình yêu giữa hai đứa, nhưng đến lúc này, tôi thấy đó là một sự chênh lệch…
Tôi hổ thẹn về mình, không thể nào xuất hiện trước anh một cách thật sự đẹp đẽ như bao cô gái khác gần kề anh, không thể vô tư như anh. Anh có cuộc sống khác, cuộc sống mà tôi từng ao ước! Anh có cách sống khác, tự do tự tại và không suy nghĩ gì. Anh có cách giải quyết vần đề khác, anh vô tư lự trước mọi chuyện và tỏ ra bình thản, mà bình thản thật vì anh có đủ khả năng làm mọi thứ anh thích…
Từ lúc quen Vĩnh Nguyên cũng là lúc tôi nhận thấy những ánh mắt dèm pha, những chỉ trỏ lố bịch... Người ta chỉ vào tôi, trề môi vì một con bé như tôi lại được ngồi trên một chiếc xe sang trọng, có một người yêu tuyệt vời… Người ta chỉ vào anh, một công tử như anh lại quen phải một con bé bần cùng như tôi… Càng bên anh, tôi lại càng thấy sự áp lực, tôi càng thấy bờ vai mình nặng thêm gánh vì tình yêu của hai đứa…
Rốt cuộc thì tại sao? Tôi yêu anh, tại sao không để tôi yên ổn để yêu anh? Tại sao bản thân tôi cứ luôn cảm thấy không thể nào đủ khả năng để bước cùng với anh?
Vì hai đứa đang đứng ở hai bậc thang khác nhau, anh ở quá cao còn tôi thì không đủ sức với lên đứng cùng bậc với anh…
4. Vĩnh Nguyên quay lưng, bờ vai anh run lên từng hồi liên tục, tôi biết anh đang khóc… Vài phút trước đó, lời chia tay đã nói ra từ tôi, chính tôi đã đưa tay cắt đứt tình cảm bao năm qua của tôi và anh…
Vậy là hết, kết thục một câu chuyện… Tôi yêu anh, anh yêu tôi, nhưng tôi đành phải buông anh ra… Đứng lặng hồi lâu, thấy bờ vai anh run lên từng nhịp, anh đứng đó, lặng thinh quay lưng về phía tôi, anh đang khóc nhưng anh đang cố gắng tỏ ra anh vẫn ổn… Tim tôi như xé nát ra từng mảnh khi thấy anh lúc này.
Tôi vụt chạy, rồi ngã quỵ dưới chân cầu, nước mắt cứ thế tuôn ra từ khóe mắt…
"Vĩnh Nguyên, em xin lỗi, ngàn lần xin lỗi anh, em không muốn cố tình làm tổn thương anh như thế này đâu. Anh biết mà, em yêu anh, yêu anh rất nhiều. Nhưng cũng vì yêu anh em đành phải buông anh ra, em và anh không thể nào là của nhau!
Em biết, em biết anh đã nói với em tiền bạc, giàu nghèo không là vấn đề… Đúng, đó không phải là vấn đề nhưng khoảng cách giữa em và anh lại là vấn đề… Ở bên em, anh sẽ phải chịu những cái dèm pha chua chát, bên em anh sẽ luôn phải khép nép tỏ ra anh có thể sống không cần dựa dẫm vào gia đình nhưng điều đó em biết chỉ là do anh cố gắng mà thôi… Em luôn luôn dừng mãi ở bậc thang ở dưới và yếu ớt nên không thể bước lên cùng bậc với anh được…
Em xin anh, hãy quên em đi! Tìm cho mình một người yêu anh, xứng đáng và phù hợp với anh hơn em! Hãy ghét em, giận em hay chửi mắng em cũng được, chỉ cần anh hãy sống thật hạnh phúc anh nhé… Xin anh! Nhưng giọt nước mắt hôm nay anh đã rơi vì em hãy lau khô và mạnh mẽ lên nhé anh! Em mãi mãi yêu anh… Tạm biệt anh."

(Truyện tiểu thuyết) : Anh sẽ bước về phía em

5. Hoàng Trâm, 2 tháng qua em ở đâu? Từ ngày em nói chia tay, từ ngày em bỏ đi khỏi cuộc sống anh, anh càng nhận ra anh yêu em nhiều thế nào… Lúc đó, anh chỉ muốn nắm em và kéo em lại bên anh, để nói rằng anh có thể che chở được cho em nhưng anh đã không làm…
Em có biết, 2 tháng qua, chưa bao giờ anh quên được em vì anh luôn yêu và nhớ về em, em có biết anh đã cố gắng sống thật tốt. Quen nhau, có bao giờ em từng hỏi anh nghĩ gì về em và yêu em như thế nào đâu…
Em ngốc lắm Hoàng Trâm à! Em tưởng rằng em buông tay anh ra, lặng lẽ bước ra khỏi đời sống anh vậy là em và anh có thể kết thúc được sao…
Em ngốc lắm em biết không? Trước cái ngày em nói chia tay anh đã xin được việc làm, anh hoàn toàn không muốn dựa dẫm vào gia đình mình, anh muốn tự mình lo lắng cho em, nhưng có lẽ em đã biết quá trễ…
Anh đã không giữ em lại. Nhưng anh cũng đã đúng khi cho mình thời gian để tự bước trên chân mình rồi một ngày cũng chính đôi chân ấy sẽ bước về phía em, kéo em về phía anh…
Anh đã kiếm ra những đồng tiền tự chính sức của mình, anh đã biết sống không dựa dẫm vào gia đình, anh cũng biết khó khăn là gì. Anh cũng biết túng thiếu là gì, đói cực là gì. Anh tập nếm đủ những thứ em đã phải cố gắng để nếm…
Anh biết, em đã từng nghĩ anh và em ở hai bậc thang khác nhau, hai thế giới khác nhau… Những cái sống sung sướng thì không dung nạp nỗi những người cơ cực…
Anh cũng biết, em đã nghĩ mình không thể nào đủ sức bước vào đứng cùng một thế giới với anh, vì vậy em đã quyết định bỏ cuộc, quyết định chấm dứt tình yêu của hai đứa để anh có thể có được hạnh phúc đúng vị trí của mình…
Tới bây giờ, em có biết anh chỉ có một câu trả lời duy nhất hay không? Em là hạnh phúc của anh, chỉ em mà thôi…
Nếu em không đủ sức bước về phía anh, bước vào thế giới của anh thì anh sẽ là người bước về phía em, sẽ là người bước vào thế giới của em… Vì anh yêu em…
Hoàng Trâm của anh, đợi anh nhé, anh sẽ làm em hiểu rằng anh có thể bảo vệ và lo lắng cho em, đừng lo! Anh sẽ bước về phía em mà…

Read more…

Cà phê với người lạ

08:24 |

(Truyện tiểu thuyết) - Cà phê với người lạ. Truyện tiểu thuyết tình yêu, trọn bộ tiểu thuyết tình cảm hay có tại website!

"Một mối quan hệ tốt là mối quan hệ không ảo tưởng về đối phương"
Anh ta nói với tôi như vậy trong lần đầu tiên gặp gỡ.

(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ

Đó là buổi sáng trễ nải nhất trong suốt những ngày tháng mà tôi còn nhớ được nhiều điều liên quan đến tuổi trẻ của mình. Nó tệ đến mức khi nghe tin thành phố chuyển mùa, tôi thậm chí còn không mảy may nghĩ đến những chiếc váy hoa và những ngọn đồi. Rồi anh ta gọi điện. Bảo muốn uống một cốc cà phê. Chúng tôi chưa bao giờ thân thiết nên cuộc hẹn được sắp đặt đơn giản và nhanh chóng đến không ngờ.
Quảng trường luôn là nơi đẹp nhất cho dù bạn đến đó đơn độc hay với bất cứ ai.
Ở đó, chúng tôi đã coi rẻ mùa xuân. Coi rẻ niềm hạnh phúc ngâm mình trong nắng ấm. Coi rẻ những đám đông rạng rỡ hò hát đi qua. Coi rẻ nỗi buồn của chính mình.
Anh ta thất tình.
Tôi nghĩ mình cũng vậy.
Chúng tôi cầm một cốc giấy lớn đầy cà phê nóng, ngồi ở bậc thềm, và nhìn thấy tình cảm của mình như đám bong bóng xà phòng lũ lượt vỡ tí tách giữa không trung. Nhưng không ai đưa tay ra níu giữ.
(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ
(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ

Chuyện tình cảm ủ rũ này, hóa ra với một số người có sức tàn phá thật vĩ đại.
Anh ta tâm sự mình là một người nhạt nhẽo. Học tập rồi lao động. Lao động rồi học tập. Một ngày tình cờ, đột nhiên nghĩ bản thân cũng cần phải có tình cảm với ai đấy. Thế là có tình cảm. Hoặc nghĩ rằng mình đã có tình cảm. Cũng hẹn hò, đưa đón, cười đùa, xác thịt. Cho đến ngày cô gái nghĩ cần phải chia tay anh ta. Cô đã xây dựng quá nhiều ảo tưởng cho mối quan hệ giữa hai người và giờ hàng đêm cô chỉ biết khóc vì thất vọng. Cô không thể tiếp tục được nữa.
Hôm đó trời không đổ mưa. Cô gái mở cửa chung cư, kéo lê trên đường sỏi không chỉ đám hành lý mà cả một mớ ân tình rối rắm.
Anh ta đứng ở cửa sổ tầng 8 nhìn xuống. Cảm giác mất mát hiện hữu rõ rệt. Nhưng anh ta không chạy theo cô gái. Vì lúc nắm tay cô, anh thật sự vẫn không thể nào hiểu rõ, ảo tưởng gì đã vỡ ở trong cô?
"Anh là một gã người yêu kém cỏi".
Tôi nhìn thẳng vào anh ta và khẳng định.
Anh ta im lặng nghiền ngẫm lời cáo buộc.
"Anh có buồn không ?"
"Cô đang buồn à?"
"Ừ."
"Tại sao?"
"Tất cả ảo tưởng của tôi đã vỡ."
"Như thế nào?"
"Thực ra ảo tưởng của phụ nữ là những thứ đơn giản lắm. Thậm chí còn hơi ngớ ngẩn. Giống như việc tôi thích tự tay mua trà hoa cúc đóng gói kiểu công nghiệp trong siêu thị và chỉ chọn những hộp được in ấn bằng tiếng Anh. Anh sẽ bảo tôi sính hàng ngoại. Nhưng không phải. Tôi thích cái cảm giác tự bản thân mình hình dung ra ý nghĩa của từ "camomille" hơn là ai đó áp đặt rằng "đây là trà hoa cúc". Như một kiểu cố chấp trẻ con rằng từ "camomille" nó đẹp và lãng mạn chứ không phàm tục đơn giản như từ "trà hoa cúc".

(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ

Anh ta lục tìm thuốc lá trong túi. Khẽ khàng châm lửa và hỏi tôi có muốn hít một hơi không. Khói thuốc là thứ độc hại. Cả thế giới đều biết rõ điều đó. Tình yêu cũng là một thứ độc hại. Hai phần ba thế giới có đôi ba lần trong đời nghĩ đến điều đó. Nhưng thuốc lá vẫn bán chạy dù có tăng giá. Và ai ai cũng muốn được đắm đuối yêu đương.
Khi anh ta hỏi chuyện. Tôi biết những câu trả lời của mình sẽ khiến anh ta càng thêm hoang mang nhưng như kẻ sắp kiệt sức giữa đại dương, tôi bám lấy những câu hỏi ấy để an ủi chính mình.
"Anh cũng là một gã người yêu ích kỉ. Lẽ ra anh nên chạy theo cô ấy, ôm lấy cô ấy và kéo hành lý trở về. Tôi nghĩ có lẽ đó là tất cả những gì thuộc về ảo tưởng cuối cùng mà cô ấy dành cho anh."
"Tôi thì chỉ cần những thứ thật đơn giản. Một người có thể bình thản ngồi bên cạnh, lúc cần thiết có thể dựa vào vai nhau ngủ một giấc an lành. Buổi sáng tỉnh dậy, thế giới nhỏ bé lại trở nên tươi trẻ."
Tôi ngắm nhìn thật kĩ anh ta lần đầu tiên kể từ khi quen biết. Cái mong mỏi đáng thương vừa chia sẻ đó khiến tôi muốn quàng tay qua vai và ôm anh vào lòng một vài phút. Cà phê khiến hụt hẫng trở nên yên ả và đẩy những người xa lạ ngồi sát lại gần nhau hơn. Ít ra là lúc này. Một buổi chiều chậm rãi.
Tôi khẽ khàng đặt tay mình lên tay anh ta. Những ngón tay hơi nham nhám nhưng âm ấm thứ cô đơn trần trụi không tô vẽ. Với những người xa lạ, những người bạn gần như không biết, cảm xúc là thứ ngôn ngữ thật thà và dũng cảm nhất. Bởi vì bạn hoàn toàn vô thức với quá khứ lẫn hiện tại của đối phương.
Tôi yêu một người đàn ông xa lạ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ảo tưởng bắt đầu từ lòng dũng cảm để yên thân mình trong vòng tay một người không quen rõ. Anh ấy kể với tôi về cuốn sách mình đã đọc thời rất trẻ. Đó là một câu chuyện cảm động giản dị. Vào ngày lễ tình nhân, chàng trai bán đi chiếc đồng hồ, thứ quý giá nhất của mình để mua cho cô gái mình yêu chiếc trâm cài tóc. Trong lúc đó, cô gái vì muốn tặng chàng trai sợi dây đeo đồng hồ mà đành lòng cắt đi mái tóc dài của mình. Khi họ nhìn thấy nhau, những món qùa ấy không dùng được nữa nhưng họ đã tìm thấy một thứ khác mà có những người đi cả cuộc đời cũng chưa chắc tìm thấy được. Người yêu tôi thích câu chuyện đó. Anh nghĩ nó chân thành. Và tôi nghĩ mình yêu anh.
Ai cũng muốn nuôi dưỡng một phần tình cảm trong mình. Đi một vòng chộn rộn ầm ĩ, lúc đứng lại hít thở, tình cảm muốn được nuôi dưỡng ngày càng mơ hồ và xa lạ. Thành phố vẫn luôn trẻ. Không phải bởi tuổi đời mà bởi những người sinh sống ở đó, bởi những tòa nhà liên tiếp mọc lên và những nỗi cô đơn có kích cỡ không thể chia sẻ. Thành phố xét cho cùng, cũng chỉ là một địa điểm được chọn lựa để hi vọng và ảo tưởng.

(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ

Trời bắt đầu sụp tối. Anh ta bảo tôi đợi một lúc trước khi chia tay ra về và bỏ đi đâu đó. Tôi nhìn thấy một vài người quen đang tụm lại mua bánh rán trên phố. Họ nói cười rộn rã, hơi thở bao thành khói. Một người trong số họ nhìn thấy tôi vẫy tay chào hồ hởi, ra hiệu hỏi tôi có muốn ăn bánh không. Tôi mỉm cười lắc đầu. Trời khẽ khàng trở lạnh, ngâm ngấm. Anh ta quay trở về với một chiếc hộp đựng Velvet cupcake trong tay, bảo tôi ăn nó cho phần tráng miệng buổi tối, vén mớ tóc lòa xòa phủ trên trán tôi. Và chào tạm biệt.
Anh ta quay bước đi về hướng nhà ga. Ánh đèn vàng vọt đuổi theo sau tạo thành một vệt dài chênh chếch. Tôi mở hộp. Một mảnh giấy gấp tư nằm cạnh chiếc cupcake.
"Em hãy ăn nó như ăn sạch nỗi buồn của mình. Buổi sáng mai thức dậy, vươn vai và sẽ lại nhìn nhận chuyện tình cảm của bản thân một cách tích cực.
P.S: Cho dù em có nghĩ gì đi nữa thì camomille cũng vẫn chỉ có thể là trà hoa cúc. Hãy chấp nhận chính nó thay vì dùng ảo tưởng của em"
Khi tôi ngẩng đầu lên, anh ta đã hoàn toàn biến mất phía bên kia chân dốc. Tôi đi chậm về nhà, trên đường ghé vào một cửa hàng nhỏ mua cho mình một hộp trà hoa cúc.
Những ngày sau đó, chúng tôi không liên lạc gì. Mà cũng hầu như không bắt gặp được nhau trên phố. Vào đúng ngày đầu tiên của mùa xuân. Anh ta nhắn tin khoe mình đang hẹn hò với một cô gái tóc dài và tinh nghịch. Một ngày có thể cười phá lên nhiều lần cùng nhau.
Có lẽ anh ta đã đúng.
Phải có một trái tim tích cực để yêu thương.

(Truyện tiểu thuyết) : Cà phê với người lạ

Read more…

Một ngày rất gió

08:22 |

(Truyện tiểu thuyết) - Một ngày rất gió. Truyện tiểu thuyết tình yêu, trọn bộ tiểu thuyết tình cảm hay có tại website!


Đôi khi người ta giấu những bí mật vì một lý do rất chính đáng: Là để cho người mình yêu được hạnh phúc!
Cầu Long Biên, 10h tối của một ngày thu muộn
- Alo, tớ đây!
- Cậu đang ở đâu đấy? Tớ lo quá, gọi mãi mà không thấy nhấc máy!
- À ... ở đâu nhỉ? Tớ cũng ko biết đây là đâu nữa. Chỉ biết một nơi nhiều, thật nhiều gió!
- Cậu... lại nhớ về người ấy à?
- ...
- Thôi về đi, đừng đó ở đó lâu quá! Không về nhanh tớ ra bắt cóc về đó!
- Ừm... tớ biết mà. Tớ về bây giờ đây.

(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió

Duy Anh ngắt điện thoại, lòng tràn đầy nỗi lo. Việc đầu tiên cậu muốn làm là phóng xe ngay đến cầu Long Biên - một nơi nhiều gió, một nơi Linh Chi cho là nơi bình yên trong trái tim, lôi cô bạn về để tránh cái cơn gió thu se lạnh này. Nhưng tất cả những điều có thể làm là ở đây và tưởng tượng về một cô gái có nụ cười buồn, thân hình mỏng manh trong chiếc váy hoa, đôi trân chần đứng bên thành cầu suy nghĩ miên man. Và có lẽ trên khuôn mặt cô vẫn còn những giọt nước mắt chưa kịp khô.
Linh Chi vẫn nhớ người đó!
Vào những ngày nhiều gió, đôi khi Duy Anh mất liên lạc với cô. Và anh biết cô ấy đang ở đâu, nhớ đến ai, nhớ đến điều gì và anh biết cô đã khóc, rất nhiều. Khóc để rồi lại nhớ, nhớ rồi lại tự dặn lòng phải quên! Và anh cũng biết vào những ngày đó có cái gì đó không ổn trong anh. Anh biết: tim anh nhói đau!
Một câu chuyện tình
Linh Chi - cô học trò có nụ cười dịu dàng, đôi mắt tròn, sâu thẳm và một trái mơ mộng.
Hải - trưởng phòng của một Công ty Xây dựng, thành đạt, phong độ, đầy sức hấp dẫn.
“Họ gặp nhau vào một ngày đầu thu gió nhẹ.
Yêu nhau vào một ngày đông nhiều gió.
Và chia tay vào một ngày Hà Nội lộng gió!”
Maxx coffee một ngày đầu thu.
Hà Nội những ngày đầu thu thật đẹp, đẹp đến lạ kỳ! Trời nhiều gió, những cơn gió nhè nhẹ luôn làm con người cảm thấy dễ chịu và phải chăng nó khiến con người ta dễ yêu, dễ rung động hơn bình thường.
(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió
(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió
Vội vàng bước vào quán café ven Hồ Tây, anh mải miết tìm bàn của cô bạn thân tổ chức sinh nhật thì bắt gặp một bóng dáng “thiên thần” đứng bên cạnh cô bạn. Một cô gái có nụ cười dịu dàng, mặc một chiếc váy hồng nhạt, chiếc váy bồng bềnh trong gió, tay đang cầm những chiếc nến cắm trên bánh sinh nhật. Khoảnh khắc đó, anh những tưởng trái tim mình quên không đập mất một nhịp.
- Hải ơi, ở đây nè!
- Ừa, ừ... tôi qua đây. Chúc mừng sinh nhật bà nhé! Đây là quà của bà đây.
- Rồi, rồi cảm ơn ông. Quà cũng có vẻ to đấy nhỉ? - Phương mắt chớp chớp nhìn Hải và tiếp lời.
- À, để tôi giới thiệu với ông những người bạn của tôi. - Phương chỉ vào cô gái bên cạnh và nói: Đây là Linh Chi, một cô em cực thân với tôi. Còn đây là thằng bạn nối khố mà chị kể với em đấy!
Anh nhìn cô đôi mắt không rời. Linh Chi mỉm cười và nói:
- Em chào anh, em là Linh Chi, em cũng nghe chị Phương kể nhiều về anh. - Anh đang không biết trả lời thế nào thì tiếng chuông điện thoại reo.
- Xin lỗi, mình đi nghe điện thoại một chút... Alo, tôi Hải đây... Sao cơ? Thật không?... Được rồi tôi tới ngay! - Anh vội vã ra chào cô bạn thân và ra xe lái đến công trường. Tại công trường nơi công ty anh đang thi công gặp sự cố về vấn đề tai nạn lao động. Anh rời đi và không quên nhìn theo bóng dáng chiếc váy hồng đang lướt nhẹ trong gió.
Đồ Sơn, của một ngày cuối thu đầu đông
- Anh có yêu biển không ạ?
- Có chứ. Anh sinh ra và lớn lên ở biển mà.
- Tên của anh cũng có nghĩa là biển.
Anh mỉm cười và trả lời:
- Ừm vì mẹ sinh anh ở ven biển trong một lần đi nhặt những vỏ sò cho anh lắng nghe tiếng hát của biển.
- Tiếng hát của biển ạ?
Anh nhặt vở sò gần nhất. Úp mảnh sò vào tai nó. Nó nghe thấy tiếng sóng biển rì rào, nỉ non.
- Vì vậy, bà đặt tên anh là Hải, mong muốn anh sau này cũng sẽ nồng ấm và mạnh mẽ như biển.
Linh Chi mỉm cười.
- Vậy à, không ngờ mỗi cái tên lại có hẳn một câu chuyện như vậy.
- Còn em thì sao?
- Em yêu biển rất nhiều, đặc biệt là biển vào những ngày này.
- Những ngày này ư? Tại sao? Anh nghĩ phần lớn mọi người sẽ thích biển vào mùa hè sẽ thích hơn chứ! Vui nhộn và ồn ào hơn. Biển mùa này, buồn quá! Nếu Phương không ép anh đi thì anh đã không đi rồi.
- Hi, em lại nghĩ khác anh ạ. Em đi vì rất thích. Biển mùa này có một sự trầm lặng đến lạ kỳ. Vào mùa này sẽ được tự do thả bộ dọc bờ biển, có thể hét to những nỗi niềm trong lòng, sẽ được tắm mình trong gió biển, sẽ ngắm được những cơn sóng đang cuộn lên trong những cơn gió ồn ào, mãnh liệt, du dương... Em yêu biển đặc biệt thích biển vào mùa thu và đông để biết một góc khác của biển... lặng lẽ hơn, thi vị hơn và mộng mơ hơn...

(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió

Cô bé cứ nhìn về biển và nói mãi, nụ cười dịu dàng và đôi mắt mơ màng nhìn mãi không thôi. Anh cảm giác giọng nói của cô lúc thanh thoát, lúc rền rĩ vút nhanh, lúc thì thào thoang thoảng bên tai đưa anh vào giấc ngủ say nồng... anh bỗng thấy một chân trời rộng lớn... có chim muông, cây cỏ, có gió đang nô đùa bên anh.... Đôi tay nhỏ khua khua trước mặt:
- Anh, anh ơi... Anh nhìn gì em mà nhìn ghê vậy? Bộ mặt em có dính gì à? - Đôi mắt chớp, nụ cười lém lỉnh.
- À, à... tại mặt em có dính cát ấy mà.
- Đâu, đâu ạ? - Cô bé cho tay lên mân mê trên khuôn mặt tròn.
Anh vội lấy đôi tay đầy cát quệt lên khuôn mặt cô bé và chạy mất!
- Á, anh biển kia, đợi đấy. Em sẽ trả thù anh. - Linh Chi tay vốc đầy nắm cát chạy theo anh. Họ cứ thế rượt đuổi nhau cho đến khi chiều tàn, cho đến khi đã thấm mệt.
...
- Anh ơi, anh gọi cho chị Phương đi. Về Hà Nội không muộn rồi anh ạ.
- Ừa, đợi anh chút. Không hiểu hai người dắt nhau đi đâu chụp ảnh nữa mà bỏ quên ai du khách bất đắc đĩ này đây.
...
Tình yêu của họ cứ đến nhẹ nhàng như thế. Như những ngày gió họ đi bên nhau. Đôi lúc anh thầm cảm ơn Phương cô bạn thân từ bé đã cho anh cơ hội gặp cô và yêu cô. Anh nói lời yêu cô vào một ngày đông nhiều gió trong một chuyến đi xa. Những cơn gió mùa đông bắc thường rất lạnh và rất buốt, dường như khiến trái tim muốn được bao bọc, muốn được yêu thương.
Họ yêu nhau và đã đi rất nhiều nơi cùng nhau. Cùng đam mê du lịch, anh đã cùng cô đi rất nhiều nơi. Họ cùng nhau đi đến nơi rất nhiều nắng và nhiêu gió. Họ dừng chân ở những vùng đất khác nhau, với những câu chuyện khác nhau, với những nụ cười, với sự khám phá và trải nghiệm. Tình yêu càng sâu, kỷ niệm càng nhiều thì nỗi đau để lại cho nhau càng thêm đau!
Một ngày Hà Nội rất gió
Nó nhớ anh.
Nó nhớ anh nhiều.
Nó nhớ anh rất nhiều.
Nó nhớ lần đầu tiên gặp anh ở quán café đó, nó biết nó đã bị rung động trước một chàng trai mang tên Biển.
Nó nhớ lần đầu tiên ra biển với anh. Biển mặn nồng và gió cồn cào. Nó biết trái tim đã lỡ nhịp trước một chàng trai có đôi mắt nâu hiền từ.
Nó nhớ Sapa một ngày gió mùa về, lạnh cái lạnh đến tê tái. Đôi bàn tay đang cố truyền sự ấm áp cuối cùng sang đôi bàn tay giá lạnh của nó. Đôi mắt nâu xoáy sâu cái nhìn vào đôi mắt đen to tròn, đôi môi lạnh run, hơi thở ra khói nói lời yêu đầu tiên.
Nó nhớ...
Nó nhớ...
Và nó nhớ Hà Nội một ngày rất gió. Anh nói:
- Anh muốn chúng ta tạm xa nhau.
- Anh nói gì em không hiểu? Tại sao hả anh? Tại em không tốt? Tại em không quan tâm đến anh? Hay tại em...
- Không, không phải em không tốt. Lỗi là tại anh. Anh không xứng đáng với em. Anh xin lỗi.
Rồi anh lẳng lặng rời khỏi quán café ven hồ. Đôi mắt mệt mỏi, u sầu và một trái tim đang rất đau. Nó ngồi đó, rất lâu. Nó không khóc. Không phải vì nó không buồn, không đau, không thất vọng. Mà bởi vì nó quá đau. Đau đến không một giọt lệ nào có thể rơi.
Anh và nó đã từng rất yêu nhau.
Anh và nó đã từng rất hạnh phúc bên nhau.
...
Nhưng bây giờ...
Tại sao?
Tại sao?
Nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Nó đã nỗ lực tìm câu trả lời nhưng một khi người ta đã không muốn thì dù có cố gắng đến thế nào cũng thất bại. Anh đã đi, rất xa và cắt đứt mọi liên lạc với mọi người.
Nó đau.
Rất đau.
Đau bởi những kỷ niệm bên anh nhiều quá!
Nhiều đến mức: càng quên, càng nhớ!
Sự thật
Duy Anh đọc đi đọc lại những dòng ngắn ngủi được ghi trong quyển sách mang tên: "Bạch mã hoàng tử, chàng ở đâu?”
Cậu nhớ về ngày hôm ấy tại một quán café Trịnh, cổ điển và yên tĩnh:
- Chào anh! Anh hẹn tôi thế này chắc phải có chuyện gì.
- Đúng là có chút chuyện. Tôi đã nghe Linh Chi kể nhiều về cậu. Cậu có thể giúp tôi một chuyện được không? Anh rút từ trong túi xách một quyển sách mang tựa đề hấp dẫn: "Bạch mã hoàng tử, chàng ở đâu?” - Đẩy quyển sách về phía Duy Anh và nói:
- Cậu có thể đưa cho Linh Chi giúp tôi được không?
- Tôi không hiểu, thực sự không hiểu. Tại sao tôi lại phải giúp anh đưa cái này cho Linh Chi? Anh có thể tự mang cho cô ấy mà.
Anh cười nhẹ, nụ cười buồn.
- Tôi biết cậu là một chàng trai rất tốt. Và cậu rất thích cô ấy. Tình cảm trong sáng và chân thành.
- Anh nói gì? Tôi không hiểu. Đừng có mà nói năng linh tinh.
- Tôi cũng là đàn ông. Có thể Linh Chi quá ngây thơ và trẻ con nên cô ấy không phát hiện ra tình cảm của cậu. Nhưng vì tôi cũng giống cậu, cũng yêu cô ấy rất nhiều, nên tôi biết không một chàng trai nào có thể đối xử tốt với bạn của mình đến như thế! Cậu hãy giúp tôi. Một lần thôi. Tôi cầu xin cậu đấy.
Duy Anh nhìn Hải bằng một ánh mắt đầy nghi hoặc và nói:
- Vậy lý do tôi phải giúp anh là gì?
- Tình cảm của tôi là chân thật. Và vì tôi yêu cô ấy nên tôi không muốn cô ấy thấy tôi lúc tôi đau đớn nhất, tiều tụy nhất, tàn tạ và tệ hại nhất. Tôi không muốn cô ấy phải chịu đau đớn. Trái tim cô ấy quá yêu đuối, sẽ không thể nào chịu nổi nỗi đau này.
- Anh thôi nói dài dòng đi. Ngắn gọn cho tôi nhờ.
- Tôi phát hiện mình bị bệnh hiểm nghèo. Không thể sống được bao lâu nữa.
- ...
- Thời gian tới tôi sẽ phải vào viện trị liệu. Sẽ như thế nào... có lẽ cậu đã hiểu.
Duy Anh ngạc nhiên:
- Anh... anh nói thật đấy chứ?
- Tất cả là sự thật. Tôi cũng mới biết gần đây. Đôi mắt nâu mệt mỏi nhìn xoáy sâu Duy Anh. – Ngày mai tôi sẽ nói lời chia tay với Chi. Tôi muốn cậu hãy ở bên cô ấy mỗi khi cô ấy khóc, mỗi khi cô ấy thấy cô độc, mỗi khi cô ấy thấy đau và hãy làm cho cô ấy cười. Và điều cuối cùng hãy giúp tôi đưa quyển sách này cho cô ấy khi tôi ra đi.

(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió
Lòng nặng trĩu. Đọc đi đọc lại những dòng này. Duy Anh nghĩ: Sự thật có lẽ đã đến lúc nói ra. Cậu không thể chịu nổi mỗi khi cô ấy như thế này. Thế rồi, cậu chạy ngay xuống tầng, mở cửa và phóng xe trên đường, bỏ lại sau lưng là tiếng gọi đầy lo lắng của ông anh trai. Bên trong cốp xe là: quyển sách đó.
- Cậu đang nghĩ gì vậy?
- Duy Anh à? Sao... cậu lại ra đây, vào giờ này?
- Tớ mới là người phải hỏi cậu đấy!
- Cậu biết lý do mà phải không? Mà này cậu đang lo cho tớ đấy à?
- Ừm, đừng đau nữa. Nếu đau quá hãy truyền nó sang tớ đi.
Linh Chi mỉm cười:
- Cậu đừng lo lắng quá! Tớ ổn mà.
- Không, cậu không ổn một chút nào.
- Tớ...
- Tớ đến đây thực ra có một thứ muốn đưa cho cậu.
- Cho tớ?
- Ừm.
Linh Chi cầm quyển sách, cô nhận ra những nét chữ quen thuộc và chăm chú đọc.
“Người yêu dấu!
Khi em đọc những dòng này thì có lẽ anh đang ở một nơi rất xa.
Em có còn nhớ em từng nói với anh rằng: "Anh chính là chàng Bạch mã hoàng tử trong những giấc mơ của em - một người luôn ở bên em và hy sinh cho em”. Nhưng anh thực sự là một người đàn ông tồi! Vì đã không thể ở bên cạnh em mỗi khi em yếu đuối, đau khổ, tuyệt vọng nhất hay những khi em hạnh phúc nhất. Anh không xứng đáng là Người đó.
Và anh biết, có một người sẽ yêu em đến cùng, sẽ không bỏ mặc em, sẽ cùng em đi đến cuối con đường. Cậu ấy mới xứng đáng làm Chàng Hoàng Tử.
Hãy quên anh đi! Như quên một kẻ xấu xa và tồi tệ. Đừng bao giờ thắc mắc anh đã đi đâu, đã làm gì và lý do tại sao chúng ta xa nhau. Đừng bao giờ làm điều ngu ngốc ấy!
Em chỉ cần biết một điều duy nhất: Anh mong em hạnh phúc!
Yêu em!"
Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt Linh Chi. Giờ cô không biết điều gì đang xảy ra nữa. Cô không hiểu gì hết và bây giờ cũng không muốn hiểu gì hết. Chỉ biết rằng, cô đang rất đau...
Duy Anh kéo Linh Chi về phía mình, để cho cô gục đầu lên vai anh mà khóc. Ngày hôm nay là một ngày u tối. Nhưng anh nhất định sẽ kéo cô khỏi những ngày tháng này. Sẽ cùng cô đi đến cuối con đường. Ở một nơi nắng tung tăng vui múa, chim đùa vui hát ca và gió sẽ dịu dàng hơn.
Và với anh, những bí mật sẽ mãi luôn là bí mật.
...
Đôi khi người ta giấu những bí mật vì một lý do rất chính đáng: Là để cho người mình yêu được hạnh phúc!

(Truyện tiểu thuyết) : Một ngày rất gió
Read more…

ĐỌC TRUYỆN TIỂU THUYẾT + TIỂU THUYẾT TÌNH YÊU